Theo chia sẻ của người nhà bệnh nhân L.M.T. (sinh năm 1965, trú tại Thanh Thủy, Phú Thọ), khoảng 2 tuần trước khi vào viện, bệnh nhân giẫm phải đinh rỉ nhưng chủ quan nghĩ vết thương nhỏ không đáng kể nên đã không đến cơ sở y tế kiểm tra và cũng không tiêm huyết thanh phòng uốn ván.
Sau khi tiếp nhận, bệnh nhân được chẩn đoán mắc uốn ván giai đoạn toàn phát mức độ nặng.
Trong thời gian điều trị tại Khoa Hồi sức tích cực, các bác sĩ phải áp dụng các biện pháp hồi sức tích cực như kiểm soát hô hấp nhân tạo (mở khí quản thở máy), dùng huyết thanh kháng độc liều cao, kiểm soát các triệu chứng và biến chứng, dùng kháng sinh dự phòng chống bội nhiễm, đồng thời chăm sóc và can thiệp dinh dưỡng cho người bệnh.
Sau 4 tuần điều trị, bệnh nhân tỉnh, bỏ được máy thở, tự thở qua canuyn mở khí quản, hết co giật, người bệnh chuyển sang giai đoạn điều trị phục hồi.
Theo chia sẻ của TS. Hà Thị Bích Vân, Trưởng khoa Hồi sức tích cực, uốn ván là bệnh lý cấp tính nặng, vi khuẩn uốn ván tồn tại dưới hai dạng: dạng nha bào tồn tại ngoài môi trường và dạng hoạt động tồn tại trong cơ thể thông qua vết thương. Uốn ván là bệnh nguy hiểm do thời gian điều trị kéo dài (có thể vài tuần đến vài tháng), chi phí điều trị tốn kém và tỉ lệ tử vong cao.
Tiêm huyết thanh phòng uốn ván (SAT) là biện pháp đơn giản và hiệu quả, giúp ngăn ngừa bệnh uốn ván khi có vết thương ngoài da. Tuy nhiên, rất tiếc là có nhiều trường hợp giống như người bệnh T ở trên, thường chủ quan không đến cơ sở y tế kiểm tra và tiêm phòng dẫn tới bệnh phát triển gây biến chứng nguy hiểm.
Qua đây, bác sĩ khuyến cáo: Những người có nguy cơ cao như những người nông dân, người làm công việc dọn vệ sinh, công nhân xây dựng… làm việc trong môi trường tiếp xúc trực tiếp với đất cát, bụi bẩn, phụ nữ trong thời kỳ mang thai hoặc sinh nở, trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ thì nên được tiêm phòng uốn ván đủ liều. Khi bị vết thương ngoài da, đặc biệt là những vết thương bị nhiễm bẩn, dính đất cát, bụi bẩn thì cần đến cơ sở y tế để được xử lý đúng cách và được tiêm phòng uốn ván càng sớm càng tốt.