Đây là căn bệnh chiếm tỷ lệ tử vong đứng thứ 3 tại Việt Nam, với hơn 17.000 ca mắc mới được ghi nhận mỗi năm. Tuy nhiên, với sự phát triển tiến bộ của y học cũng như sự kiên cường của bệnh nhân có thể tìm thấy được ánh sáng cuộc đời và tôi là Vũ Mạnh Cường và chúng ta sẽ cùng chào đón 2 vị khách mời đến với chương trình hôm nay.
Trân trọng giới thiệu Thầy thuốc ưu tú, Bác sĩ chuyên khoa 2, Vương Đình Thy Hảo, Phó trưởng khoa Hóa xạ trị, Trung tâm ung bướu, Bệnh viện chợ rẫy, thành phố Hồ Chí Minh.
Và vị khách mời tiếp theo xin được giới thiệu chị Nguyễn Thị Kim Thư đến từ thành phố Bạc Liêu.
Xin cảm ơn hai vị khách mời đã đến với chương trình ngày hôm nay, em cũng tin chắc là cuộc trò chuyện này sẽ đầy cảm xúc, nhưng cũng vô cùng truyền cảm hứng cho những bệnh nhân đang quan tâm tới căn bệnh ung thư, đặc biệt là ung thư dạ dày. Vậy thì không biết là chị Thư phát hiện lúc mình bệnh là 35 tuổi đúng không ạ? Cảm nhận của chị lúc đó như thế nào?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Thật sự lúc đó là tôi rất hoang mang, bởi vì tôi không nghĩ là mình lại bị bệnh trẻ như thế. Tôi không tin vào kết quả của Bệnh viện Đa Khoa, tỉnh Bạc Lưu đâu, tôi mới nói là “bây giờ cho tôi chuyển lên trên tuyến trên để kiểm tra xem là cái bệnh của tôi có đúng như thế không? Lúc đó hãy điều trị.” Nhưng do sức khỏe quá yếu, bác sĩ không cho đi, tôi cũng không đành lòng đâu tôi không chịu ở tỉnh đâu. Lại nhờ gia đình năn nỉ xin đi Bệnh viện Chợ Rẫy, sau khi lên Bệnh viện Chợ Rẫy làm tất cả các xét nghiệm và được bác sĩ Bệnh viện, kết quả là ung thư thân vị giai đoạn 2 và đã cắt 4 phần năm dạ dày, chỉ còn có 1 phần năm thôi. Sau đó mới có cơ hội để điều trị tiếp và gặp được bác sĩ Vương Đình Thy Hảo ở Khoa hóa Trị, đó là vị ân nhân của tôi.


Ký ức của bác là cách đây 20 năm, lúc bác tiếp nhận 1 bệnh nhân đến từ Bạc Liêu bác cảm nhận tinh thần điều trị hay là sự quyết tâm của bệnh nhân này như thế nào?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Thực sự là khi mọi người nghe đến bệnh ung thư dạ dày thì đâu có ai nghĩ đến cái mốc 20 năm mà chị Thư vẫn còn khỏe, vẫn còn cống hiến cho xã hội như vậy đâu. Nhớ lại ngày ấy, tôi cũng còn là 1 bác sĩ trẻ, chị Thư cũng là 1 bệnh nhân khá trẻ so với lứa tuổi hay bị ung thư thường là khoảng 50 trở đi nhưng lúc đó chị Thư mới 35 tuổi. Chị Thư lúc đó tôi nhớ lại là sau khi phẫu thuật cho nên sức khỏe cũng còn kém, bệnh nhân cũng còn đau vết mổ nữa. Tuy nhiên với giai đoạn của chị Thư vào thời điểm ấy là sau khi phẫu thuật thì cần sẽ phải hóa trị bổ túc thêm, tôi cũng đã ngồi hướng dẫn và trao đổi những hiệu quả cũng như những bất lợi, những tác dụng ngoài ý có thể có. Nhưng mà chị Thư rất là sẵn sàng nghe và sẵn sàng chia sẻ chứ không có ngại khi đối phó với bệnh.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Vì có 1 số bệnh nhân tâm lý rất là yếu, thậm chí là người nhà còn giấu không cho bệnh nhân biết nhưng mà chị Thư nói không, bệnh của tôi cần phải được biết và tôi cần phải biết để giống như chiến đấu và có thể đạt được những hiệu quả như ngày nay, đó là ấn tượng của tôi về chị Thư.
Tinh thần chiến đấu của bệnh nhân sẽ quyết định như thế nào trong hiệu quả điều trị?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Nó rất là quan trọng, nếu mà hiểu về bệnh không có quá sợ hãi về nó bởi vì bệnh thì phải chữa thôi và ở tùy giai đoạn thì bác sĩ sẽ có những pháp đồ phù hợp cho mình. Không thể nói là 100% thành công, tuy nhiên là mình đã có những nghiên cứu rồi rất nhiều bài vở bài bản và bệnh nhân mạnh mẽ, hiểu được về bệnh mình thì sẽ đương đầu với nó đơn giản. Còn kiểu như cứ nghe đến ung thư là cửa tử là chết liền ngày mai, tâm lý đã rất hoang mang, không có hợp tác điều trị, rất khó điều trị.


Còn lúc đó thì điều gì ở chị Thư đã thôi thúc chị phải tiếp tục sống, đã thôi thúc chị có được những sự cân bằng trong cuộc sống để có thể chiến đấu một cách hiệu quả nhất với căn bệnh, ung thư?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Xuất phát là từ bố của tôi, bố của tôi là một sĩ quan quân đội nhân dân Việt Nam. Tướng tá ông cao lớn, khỏe mạnh lắm nhưng mà tới khi 45 tuổi thì ông bị ung thư đại trực tràng, điều trị ở Bệnh viện Thống Nhất thời điểm đó là 40 năm trước thì chưa có hóa xạ trị. Do đó là cứ mổ xong thì được một thời gian ngắn chừng khoảng chưa tới năm hoặc hơn năm là lại tái phát, lại cắt, lại tái phát, lại cắt. Điều trị ở trên Bệnh viện Thống Nhất là rất là dài, nhưng mà bằng cái tinh thần lạc quan là bố tôi vẫn vượt qua sống vui, sống khỏe thêm 17 năm nữa. Đó là cái yếu tố học hỏi được cái tinh thần lạc quan của bố.
Với những bệnh nhân khác thì thân nhân người ta giấu bệnh, còn với chị là chị biết rõ bệnh của mình. Vậy thì theo chị nha, cái cảm nhận của một bệnh nhân biết rõ bệnh của mình, nó có tạo nên một cái kết quả, một cái hiệu quả về mặt điều trị nó tốt hơn không?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Riêng với tôi thì nên cho bệnh nhân biết và mình cũng nên nói cho mọi người biết. Thứ nhất là có sự đồng cảm, thứ hai là mình xác định được bệnh của mình như thế thì mình sẽ hợp tác với bác sĩ tốt hơn. Còn bây giờ mình nói là mình không bệnh gì đâu, nói chung là mình gấp liếm, mình cho qua thì cái đó không hay. Rồi đôi khi phải sống giống như diễn thì nó cũng không được, mình phải đúng là mình phải hiểu biết về canh bệnh của mình phải nghiên cứu về hơn, sâu hơn. Rồi sau đó là hợp tác với lại bác sĩ thì mới điều trị có kết quả.
Em cảm ơn những chia sẻ của chị Thư, mà có một điều nè những dấu hiệu ung thư dạ dày nó cũng không phải là nó quá rõ ràng nữa. Chẳng hạn như là đau bụng, chẳng hạn như ợ chua thì em thấy là nó cũng giống như là những triệu chứng dạ dày thông thường khác. Vậy đâu là dấu hiệu báo động đỏ của ung thư dạ dày mà mọi người cần phải quan tâm?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Ung thư dạ dày thì cái triệu chứng nó gọi là khá mơ hồ, nó dễ nhầm lẫn với viêm dạ dày, lết dạ dày. Nhưng mà nếu mình có những triệu chứng như bạn Cường nói, mà kéo dài dai dẳng trên cả tháng trời dùng các thuốc điều trị dạ dày mà không khỏi thì chúng ta nên đi nội soi dạ dày. Bởi vì nội soi bây giờ nó cũng nhẹ nhàng lắm, có nội soi không đau thì sẽ phát hiện được rất là sớm.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Ví dụ như ở Nhật Bản, Hàn Quốc thì họ đã có những chương trình tầm soát, nghĩa là hầu như những người trên 40 tuổi đều đi nội soi. Thì họ đã phát hiện được những tổn thương nó còn rất là bé và họ sử trí luôn trong cả lúc nội soi, không để đến khi nó lớn lên, nó tạo ra rất là nhiều triệu chứng. Tuy nhiên một điều mình nhắc là có triệu chứng thì mình nên đi nội soi dạ dày, là một tiêu chuẩn vàng để chẩn đoán ung thư dạ dày.
Nhưng mà bác có thể liệt kê thêm một chút xíu là những triệu chứng cụ thể đó là gì?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Ví dụ như sẽ là cảm giác là đầy bụng, khó tiêu ở vùng thượng vị. Ngoài ra là nếu mà để lâu hơn chút nữa thì mình sẽ có bị thiếu máu là do cái khối u nó rỉ máu ra, khiến cho bệnh nhân sẽ thấy người xanh xao hay choáng váng do những cái thiếu máu. Để nữa thì những cái khối u nó tiết ra những cái chất nó làm cho chán ăn, sẽ là bị sụt cân mà không có rõ nguyên nhân.
Với những triệu chứng mà bác Hảo vừa mới kể ra, chị Thư có gặp không ạ?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Tôi có hết.
Có hết? Mà sao chị lại đến với lại bệnh viện hơi bị muộn như vậy?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Cái đó là do tôi chủ quan và hời hợt, mình không có quan tâm đến sức khỏe. Khi mà có những cái dấu hiệu đau vùng thượng vị như là buồn ban đêm, rồi mệt mỏi, thiếu máu là thấy hoa mắt chóng mặt là tôi đã đến bệnh viện tỉnh để khám. Thì có bác sĩ cho thuốc uống thì bác sĩ nói là bị viêm dạ dày thì uống thuốc, thì uống thuốc thì nó cũng bớt. Do công việc cứ cuốn cuốn, cho nên là tôi không có đi khám bệnh. Tới khi mà thực sự là kiệt quệ là do bị sốt nhẹ vào buổi chiều, chán ăn hoặc sụt cân nhiều thì lúc đó tôi mới vào bệnh viện, tôi xin để kiểm tra thì bị giữ lại luôn.
Khi mà mình đến với lại bệnh viện thì lúc đó có thể gọi là bị trễ rồi đó.
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Thật sự thì đứng trước cửa tử thì ai cũng mong mình được sống và lúc đó cảm thấy là tiếc nuối lắm. Mình còn phải có trách nhiệm với gia đình, với người thân. Nhiều nhất là chăm sóc và báo hiếu cho mẹ, sau những lúc hoang mang tuyệt vọng thì tôi đã cố gắng là bình tĩnh lại rồi mình phải tự tìm hướng đi cho mình, phải thoát ra được mỡ hỗn loạn đó để mình cố gắng chăm sóc sức khỏe bản thân. Để mà đừng có làm phiền, mình phải tự sống và lao động được chứ còn nếu mình sống mà phải nhờ vả và người thân, phải lụy vào mọi người thì đó là một cái nặng. Cho nên tôi cố gắng là tuân thủ các pháp đồ điều trị và ăn uống, mình giờ giấc nghỉ ngơi, sinh hoạt điều độ hơn.
Có thể nói rằng là một trong những điều giúp cho bệnh nhân có thể vượt qua được sự bàng hoàng đó là khao khát được sống. Vậy thì bên cạnh cái việc mà tôi cần phải được sống để tiếp tục hành trình đang còn gian dỡ, thì cơ hội sống sót của bệnh nhân được quyết định bởi những ý tố như thế nào?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Chị Thư gọi là một tấm gương điển hình của những bệnh nhân thành công trong quá trình điều trị. 20 năm trước đây, phương tiện không nhiều như bây giờ không có nhiều những liệu pháp liệu pháp biển dịch. Hầu như mình đã mổ là tiên quyết, chị Thư nhớ không? Nhưng mà sau mổ thì phát đồ hóa trị cũng góp phần cho sự thành công của cuộc mổ. Nhưng mà ngày xưa hóa trị tác dụng phụ rất là nhiều, nó không có nhiều những thuốc mới như bây giờ, ít tác dụng phụ.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Chị Thư đã trải qua được tất cả những liệu trình hóa trị, cho nên bây giờ mới được tốt như vậy. Chứ mà bỏ cuộc nửa chừng thì tế bào U vẫn còn trong cơ thể, thì nó tiếp tục phát tán lên.
Vừa rồi bác vừa mới chia sẻ là có một liệu pháp là liệu pháp miễn dịch, em nghĩ đây là một liệu pháp rất tiên tiến để điều trị ung thư. Bác có thể chia sẻ nhiều hơn về liệu pháp này?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: May mắn là hiện giờ những tiến bộ khoa học rất là nhiều. Hồi xưa là hóa trị, tức là đưa những chất độc vào trong cơ thể để tiêu diệt tế bào ung thư. Nghĩa là những tế bào nào đang phân chia thì hóa trị sẽ tiêu diệt, cho nên nó đâu có phân biệt được là tóc mình đang dài ra là cũng bị ảnh hưởng, hoặc là hồng cầu, bạch cầu cũng đang phân chia nghĩa là những tế bào lành sẽ bị vạ lây. Hóa trị ngoài việc tiêu diệt tế bào ác thì cũng một phần tế bào lành nó sẽ chịu cho nên là bệnh nhân sẽ bị tác dụng ngoại ý.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Thì gần đây người ta đã phát hiện ra liệu pháp biển dịch là như thế này, tức là trong cơ thể mình có những tế bào lympho t, những tế bào bạch cầu. Khi mà phát hiện ra những tế bào bị đột biến thì tế bào đó sẽ tiêu diệt, thật ra trong cơ thể mình đã có một miễn dịch tự nhiên. Tuy nhiên vì lý do gì đó mà tế bào ung thư nó giả danh, nó thành tế bào lành nó khiến cho tế bào bạch cầu không nhận dạng ra được tế bào ung thư. Tưởng tế bào ung thư là tế bào của cơ thể, cho nên nó không tiêu diệt được. Đó là gọi là nó mượn một cái, giống như mình đi vào cơ quan mình sẽ có một tấm nhận dạng đi thì tế bào ung thư nó cướp được cái đó của cái tế bào lành. Nó gọi là thụ thể PD-L1 trong giới chuyên môn gọi như vậy. Khi mà tế bào ung thư nó cầm được cái đó đi, nó sẽ vượt qua những cơ chế tự bảo vệ của cơ thể.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Thì người ta đã phát hiện ra một loại kháng thể giật lại những thẻ bài đó, gọi chung là kháng PD-L1 kháng cái thụ thể đó. Lúc bấy giờ thì phục hồi lại được chức năng bình thường của bạch cầu là tiêu diệt tế bào ung thư, cho nên là sẽ chỉ tiêu diệt tế bào ung thư và tế bào lành sẽ không có bị ảnh hưởng. Càng ngày liệu pháp miễn dịch nó càng áp dụng cho rất nhiều, trước đây là cho những bệnh ung thư hắc tố, ung thư phổi, dần dần đã đến ung thư dạ dày. Và cái năm mới nhất hồi năm ngoái người ta đã công bố những kết quả thành công, đáng ngoạn một trong ung thư dạ dày khi mà ứng dụng những liệu pháp miễn dịch mới đó.
Dạ, khi nãy bác khảo có nói một cái cùng từ mà em thấy nó cũng hay hay hấp dẫn nha. Đó là tế bào ung thư giả danh tế bào lành, bên cạnh đó thì em cũng thấy là có rất nhiều người nói là tế bào ung thư đã giả danh như vậy thì tôi sẽ tìm mọi cách là tôi lừa nó, bằng cách là tôi không có cung cấp dinh dưỡng cho nó, bằng cách là tôi ăn gạo lứt, ăn muối mè kiểu như vậy. Chị Thư, lúc mà chị Thư bị bệnh là chị Thư có tiếp nhận những thông tin đó, rồi có những lời khuyên đó đến với chị hay không?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Có rất nhiều, sau khi mà nghe tin là Thư bị bệnh thì bạn bè gửi những thuốc nam không rõ nguồn gốc, không biết ở đâu. Em uống đi thì chị sẽ gửi cho em, rồi lên gạo lứt muối mè để cho nó đừng nuôi tế bào ung thư đó thì em mới vượt qua, em đừng có mổ xẻ gì hết đụng dao kéo vô là chết. Nhưng mà thật sự thì tôi cũng tiếp nhận nhưng mà tôi không có nghe, tất cả là nhờ vào y học và bác sĩ thôi. Đến bệnh viện thì tôi không có uống bất cứ một cái gì, uống một cái gì cũng hỏi bác Hảo hết là em có nên uống này, uống kia không. Bác Hảo nói không, đang điều trị tây y thì chị không nên uống những thuốc nam, nó sẽ ảnh hưởng tới quá trình điều trị. Cho nên là nghe lời bác Hảo thì mới sống đến hôm nay, còn nghe người ta thì có vẻ là mất mạng.
Rất là quyết tâm và tỉnh táo, em cũng có một người chị quyết tâm và tỉnh táo như thế, nhưng mà mỗi lần đến cái kỳ hóa xạ trị là chị thiếu điều năng nghỉ gia đình đó là bỏ cuộc, bỏ cuộc. Tại vì vào những đợt hóa xạ trị đó nó kinh khủng lắm, vậy thì chị có chia sẻ rằng là chị đã phải vượt qua nó như thế nào?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Tôi chỉ có thể nói đó là một hành trình vô cùng gian nan và ám ảnh cho tới bây giờ tôi cũng không thể quên được. Thật sự là tất cả những tác dụng phụ của hóa trị là làm cho mình bị lở mép không thể há miệng ra, rồi ăn uống rất là đau. Trong cơ thể thì bị, táo bón không đi phân được luôn và cứ đau bụng, rồi nôn ói. Mình không ăn mà mình ngửi thấy cái mùi của bệnh nhân kế bên người ta ăn cái gì mà có tí xíu mùi chẳng hạn như là có thịt cá hay là có hành tỏi gì đó là mình tự nhiên cảm nhận được là muốn ói theo. Rất là mềm, thì chị từ một người là 46kg, cao 1m6 mà tới điều trị hóa trị còn có 35kg, rất là yếu lắm.
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Có 6 tòa hóa trị, tòa 1 tòa 2 thì chị vẫn cầm cự được tới tòa thứ 3 là bắt đầu rụng tóc. Khi tới tòa thứ 4, thứ 5 là bác sĩ chê rồi mình hiểu là bác sĩ từ chối không điều trị nữa là do mình không đủ sức khỏe. Bác mới khuyên chị là “thôi chị Thư cứ về dưới quê đi, ăn uống này nọ cho khỏe chứ bây giờ nhìn kết quả sinh hóa của chị là không đủ điều kiện để bổ hóa chất.”. Trước những tác dụng phụ của hóa chất, chị đã cố gắng rất nhiều. Nhưng mà tới bây giờ bác nói cái câu đó là thật sự chị khóc, trước đây chị không bao giờ khóc đau đớn đến cỡ nào cũng cắn răng chịu đựng. Nhưng mà tới khi bác sĩ nói như vậy là chị cảm giác như mọi cái cửa đã đóng lại, chị không còn đường nào hơn. Chị mới năn nỉ bác Hảo, chị nói là “bác ơi bác có cách nào cho em chịu hóa chất tiếp hông?” Bác nói là chị phải chiếc một cái ống thuốc bạch cầu là 1 triệu 8, thời điểm đó số tiền rất là lớn nhưng bảo hiểm y tế chị chỉ có chi trả 50% gia đình là phải chi trả là 50%. Bác sĩ sẽ giảm liều để cho chị đáp ứng được đợt điều trị lần thứ 5 chị mừng lắm.
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Thì thôi giờ mình cố gắng, mình cứ thử xem có được hay không. Nếu mà bỏ uống đợt hóa trị đó là kể như là không còn tác dụng gì hết là mình phải vô lại. Sức khỏe đâu mà mình vô, chi phí tiền bạc rất là cao tôi đã vượt qua đợt lần thứ 5, vượt qua đợt lần thứ 6 thì đó cũng là nhờ bác Hảo. Bác Hảo cũng động viên, bác Hảo cũng tạo điều kiện, thì tôi thấy là thật sự là tôi may mắn.
Và có cái sự kết hợp giữa bác sĩ có tâm và bệnh nhân cũng rất là kiên cường, thì mới tạo nên được hiệu quả trong điều trị bệnh ung thương. Nhưng mà khi nãy nghe chị Thư nói như vậy, những tác dụng phụ rất là kinh khủng. Bác có thể đưa ra những lời khuyên nào đó để cho bệnh nhân có thể hạn chế chịu tác dụng phụ không?
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Cái đó là cách đây 20 năm rồi, bây giờ các thuốc mới các phương tiện và danh mục bảo hiểm y tế của mình bây giờ rất là mở rộng. Thành ra bệnh nhân có thuốc thì ít tác dụng phụ hơn, rồi ngoài ra các thuốc hỗ trợ như thuốc bạch cầu ngày xưa là chị phải chịu 50%, bây giờ là 100%. Hầu như là ngay từ chu kỳ đầu là đã được điều trị rồi, cho nên là bệnh nhân vượt qua nó dễ dàng hơn thời chị Thư nhiều lắm.
Có một suy nghĩ như vầy nè chị Thư, ai mà đã điều trị xong một căn bệnh ung thư là mọi người nói là “thoát xong cử tử, nhẹ nhàng, trời ơi hú hồn” kiểu vầy. Và mọi người sẽ không quan tâm tới là cơ thể mình vẫn có khả năng là bị nhiễm những căn bệnh ung thư khác nữa, đó là chưa kể cái việc mà tái phát đó. Đấy, thì với chị thì chị có con tầm soát ung thư định kỳ nữa không ạ?
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Từ khi mà tôi điều trị cái bệnh ung thư dạ dày năm 2005 đó thì lúc đầu sau khi phẫu thuật, các hóa trị xong xuôi thì bác sĩ hẹn là một tháng lên kiểm tra. Sau đó là ba tháng, sáu tháng và từ đó là sáu tháng hết cho tới bây giờ vẫn là sáu tháng. Nhiều người nói là trời qua 5 năm, 10 năm rồi tái khám hoài nhưng mà phải kiểm tra xem là cơ thể mình có những dấu hiệu gì bất thường hay không. Còn người ta có thể mắc rất nhiều bệnh ung thư trong một cơ thể, thì chị vẫn phải tầm soát thường xuyên chứ không phải là một cái rồi hai cái nó không bị uống thư nữa đâu.
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Với lại hơn nữa là gia đình bên nội của tôi là rất nhiều người bị ung thư đường tiêu hóa. Cho nên là tôi cũng cảnh báo bạn bè và những người thân là nên đi tầm soát càng sớm càng tốt, cứ đi kiểm tra nếu không có thì thôi. Còn nếu mà có thì mình phải điều trị sớm.
Bệnh nhân uống thư bây giờ là may mắn hơn bệnh nhân uống thư hồi trước đây rất nhiều luôn. Là tác dụng phụ thì cũng ít hơn, cơ hội điều trị một cách hiệu quả cũng tốt hơn nữa. Trước khi khép lại chương trình ngày hôm nay thì bác sẽ chia sẻ lời khuyên như thế nào với những khán giả, những người cũng đang rất quan tâm tới ung thư dạ dày và đặc biệt là với những thân nhân và những bệnh nhân đang bị ung thư dạ dày.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Việt Nam nằm trong vùng dịch tễ của nhóm hay bị mắc ung thư dạ dày như là Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và Việt Nam tỷ lệ mắc mình khá là cao. Những người như sau là mình nên đi tầm soát, những người có triệu chứng thì đương nhiên rồi. Nhưng nếu trong gia đình mình đã từng có người bị uống thư các loại khác, thì mình cũng nên đi tầm soát ít nhất là nội soi dạ dày, nội soi đại tràng. Sau 45 tuổi cho dù anh không có triệu chứng gì hết, ung thư dạ dày hiện nay không phải là gọi là sát thủ hay là cửa tử gì, hiện giờ người ta cũng đã tìm ra được một số những yếu tố nguy cơ của ung thư dạ dày đặc biệt là nhiễm con helicobacter pylori.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Thành ra khi mình viêm dạ dày mà mình có nhiễm con HP thì mình nên đi chữa, cái xác xuất mà nó xảy ra ung thư dạ dày nó sẽ thấp hơn nhiều. Ngoài ra không phải uống bia, thuốc lá tại vì những bệnh nhân nam giới hay bị nhiều lắm. Các thực phẩm như lên men, muối chua hoặc là mặn thì mình cũng hạn chế nó cũng có sinh ra những độc tố nó có thể gây ra ung thư dạ dày. Đặc biệt là nên lắng nghe cơ thể, khi có những triệu chứng về đường tiêu hóa quá một tháng chúng ta nên đi khám để được nội soi dạ dày tầm soát. Như vậy thì vừa phát hiện được sớm, cộng thêm là các phương tiện điều trị hiện đại này thì ung thư dạ dày cũng không có lì là quá gây gớm.
Bác sĩ Vương Đình Thy Hảo: Và nếu chẳng may mình đã mắc ung thư dạ dày rồi, thì việc mình phối hợp điều trị tốt với bác sĩ điều dưỡng và đặc biệt là sự chia sẻ của người thân rất là quan trọng. Đừng có nghe trên mạng nói những điều mà không có chứng cơ khoa học, những điều hoang đường, chẳng hạn như là nhịn ăn, ăn gạo lứt muối mè. Vì mình biết rõ ràng là dinh dưỡng phải đầy đủ thì mình mới chịu qua được các cuộc điều trị, chứ còn gạo lứt muối mè nó đâu có dinh dưỡng gì đâu mình còn phải nuôi các trái bào lành nữa chứ. Có một sức khỏe tốt thì việc điều trị bệnh nhẹ nhàng hơn rất là nhiều.
Cảm ơn những chia sẻ của bác Hảo. Chị Thư sẽ chia sẻ với quý vị khán giả, những bệnh nhân cũng có thể đang đối diện với rất nhiều lo lắng về ung thư dạ dày, những trải nghiệm thực tế của chị cách đây 20 năm.
Chị Nguyễn Thị Kim Thư: Hành trình mà tôi vượt qua 20 năm điều trị ung thư là tôi đã viết một cuộc tựa truyện, kể lại toàn bộ những quá trình mà tôi phải chiến đấu với 2 bệnh ung thư như thế nào. Là một quá trình rất là dài và tôi đã phải cố gắng rất nhiều, trong đó là đầy máu và nước mắt. Thì tôi chỉ mong là mọi người cố gắng biết tự chăm sóc bản thân, thường xuyên tay khám định kỳ ít nhất là 1 năm 1 lần để tầm soát những bệnh chẳng hạn như ung thư hoặc là nếu mình phát hiện sớm thì mình có thể điều trị sớm. Thời gian điều trị cũng nhanh và chi phí cũng ít, hiện tại bây giờ thì thật sự ở thị trường thì rất nhiều những thực phẩm không có an toàn, thực phẩm giả, sữa giả, thuốc giả thì mình cũng phải tỉnh táo và khi sử dụng những thực phẩm gì đó phải là an toàn, có sự cân nhắc chứ đừng có nên chủ quan.
Cảm ơn như chia sẻ của chị Thư, một lần nữa xin cảm ơn bác Hảo và chị Thư đã đến với chương trình ngày hôm nay. Để giống như bác Hảo nói đó, khi mà các bệnh nhân đối diện với bệnh ung thư thì đó không phải là do chúng hết. Nếu như chúng ta hiểu biết cơ thể của mình, lắng nghe và quyết định sớm, thì bệnh ổn thư là bắt đầu một hành trình của niềm tin và nghị lực.