Người thợ đó là ông Nguyễn Ngọc Quang. Với gần 25 năm gắn bó với công việc, ông Quang không chỉ làm một người thợ mà còn là một người bạn của bệnh nhân. Ông chia sẻ, chính vì ba mẹ từng mắc bệnh phong, ông hiểu được những khó khăn của những đôi chân bị tàn tật, từ đó nảy sinh tình yêu và mong muốn giúp đỡ họ.
Công việc của ông không hề có một khuôn mẫu nào “bệnh phong thì không chân nào giống chân nào,” ông nói. Mỗi đôi giày là một tác phẩm độc nhất, đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ và cả sự đồng cảm. Có những đôi giày phức tạp, ông phải mất tới 3 ngày để hoàn thành, tạo ra những điểm tựa đặc biệt cho những đôi chân đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Nỗi sợ lớn nhất của những bệnh nhân phong có lẽ là việc đi lại. Những đôi giày do ông Quang làm ra đã trở thành chỗ dựa an toàn cho họ. Một bệnh nhân chia sẻ đầy xúc động “Đi nó không có rớt, tuột, an toàn lắm luôn.” Một người khác nói thêm “cứ bị mòn là báo ảnh, ảnh chỉnh lại cho.”
Đối với ông Quang, niềm vui lớn nhất không phải là tiền bạc, mà là khi thấy những đôi giày của mình thực sự giúp ích cho người bệnh. “Đôi giày mà bệnh nhân họ mang không được là mình cảm thấy buồn và khó. Thế còn nếu mình làm mà bệnh nhân sử dụng được, mang được thì đó là một cái niềm vui của mình.”
Tấm lòng của ông được gói ghém cẩn thận vào hàng nghìn đôi giày đặc biệt, những đôi giày không chỉ nâng đỡ từng bước đi mà còn giúp bệnh nhân phong vững vàng hơn trên hành trình hòa nhập, để họ thấy rằng mình không hề đơn độc và luôn được sẻ chia.
Theo Alodoctor – ngày 06 tháng 9 năm 2025