Công trình nghiên cứu mới của họ tập trung vào silybin, một hợp chất tự nhiên được tìm thấy trong một loại dược liệu cổ truyền và đã chứng minh khả năng tiềm năng của nó trong việc “bóp nghẹt” sự phát triển của tế bào ung thư gan.
Điểm mấu chốt của nghiên cứu nằm ở việc các nhà khoa học đã làm sáng tỏ cơ chế mà tế bào ung thư gan sử dụng để tồn tại và phát triển mạnh mẽ.
Họ phát hiện ra rằng, để kiểm soát nồng độ lát-tát (lactate) nội bào – một sản phẩm phụ của quá trình chuyển hóa năng lượng và đồng thời là nguồn “nhiên liệu” quan trọng cho sự phát triển và di căn của khối u – tế bào ung thư gan tự trang bị một kênh vận chuyển đặc biệt có tên gọi MCT1 (Monocarboxylate Transporter 1), kênh MCT1 này có chức năng “bơm” lát-tát ra khỏi tế bào, tạo điều kiện thuận lợi cho sự sinh sôi và xâm lấn của chúng.
Thông qua các phân tích sâu rộng về cấu trúc và chức năng của kênh MCT1, nhóm nghiên cứu đã xác định được silybin là một chất có khả năng “khóa chặt” hoạt động của kênh vận chuyển này.
Cụ thể, silybin có khả năng gắn kết vào vị trí hoạt động của MCT1, từ đó làm gián đoạn quá trình vận chuyển lát-tát ra khỏi tế bào ung thư. Sự gián đoạn này dẫn đến sự tích tụ lát-tát bên trong tế bào ung thư, gây rối loạn môi trường chuyển hóa nội bào, ức chế sự phát triển và ngăn chặn khả năng sinh sôi của tế bào ung thư gan một cách hiệu quả.
Để đánh giá tiềm năng điều trị thực tế của silybin, các nhà nghiên cứu đã tiến hành các thử nghiệm tiền lâm sàng trên mô hình động vật bị ung thư gan. Kết quả thu được cho thấy silybin có tác dụng rõ rệt trong việc làm chậm đáng kể sự phát triển của khối u gan ở động vật thử nghiệm.